yêu thầy có được không

Một người đàn ông có mạnh mẽ hay không, nhìn chung nhìn ba chỗ này, không biết người bên cạnh bạn có đủ tư cách không? 1. Cơ thể chắc khỏe, không quá èo uột. Một người đàn ông không được ăn để có một cái bụng to, nó sẽ làm phụ nữ thèm ăn trong, và thậm chí sẽ ít có khả năng sẵn sàng làm tình với bạn. Về độ chính xác, chỉ có bạn mới có thể là người đánh giá. Nếu bạn đã sử dụng một tên khác, biệt hiệu hoặc tên đã kết hôn - bạn có thể muốn thử xem lại với một tên thay thế. Trong một số trường hợp, tên thường gọi (tên ở nhà/thân mật) có thể mạnh hơn tên khai sinh của bạn (mặc dù điều này không phổ biến). ĐÔI LỜI CHIA SẺ VỀ THẦN SỐ HỌC BẠN NÊN BIẾT Không phải vô cớ mà 3 yếu tố này được sắp xếp theo thứ tự như vậy để hiểu rằng, cần phải đi từ nền tảng cơ sở. Không có cầu thủ giỏi thì không có câu lạc bộ mạnh. Không có câu lạc bộ mạnh thì giải vô địch quốc gia không thể mạnh. Vay Tien Online Me. CHAP 16Đã ở nhà anh, cô cũng phải làm quen với nếp sống mới, có quy củ hơn chứ Ko như ở nhà. Anh dậy rất sớm, vậy nên nó cũng phải dậy sớm để ăn sáng rồi đến trường cùng anh, anh cũng quy định luôn giờ ăn tối nữa… Cái gì cũng có luật hết, mệt à..-Linh. Dạo này tôi để ý mắt em hay nheo , đi vào thay hquần áo tới bệnh vừa đi ra uống nước, thấy cô xem TV mà mắt nheo hết cả lại…-Thầy ơi… em Ko có muốn vào bệnh viện, Ko vào bệnh viện đâuuuu..-Cô chạy tới kéo áo anh, cô sợ bệnh viện, cái gì ở bệnh viện cũng rất đến để kiểm tra mắt rồi cắt kính với mua thuốc nữa. Ko nói nhiều, nhanh lên. Xong dẫn em đi ăn chè…-Anh dụ dỗ cô, dù sao bây giờ cũng là 2h chiều, anh muốn đi đâu đi, Ko đi đâuuuu-Cô chạy vèo vào phòng, chốt cửa lại. -1 là đi, 2 là ăn đòn, em chọn cái nào?-Anh đứng ngoài cửa người quá đáng, ác quỷ, biến thái, điên, thần kinh, lên cơn,…..-Cô vừa thấy quần áo vừa lầm bầm lầm bầm-Tôi nghe hết đó..-Anh đứng dựa vào cửa, đợi cô, tình cờ nghe được..-Tai chó hả? Thính vậy??-Em nói lại xem??-Ko dám… “Cạch”-Xong Đợi tôi chút..-Anh bay vào phòng thay quần áo rồi ra kéo cô đi đến bệnh viện..Bệnh viện D-Về em đi cắt kính cho bạn, mua thuốc, cứ đưa họ đơn thuốc với sổ khám bệnh là họ cảm ơn bác nói, quay sang lườm cô 1 ơn bác nhận được cái lườm sắc lẻm của anh, liền ngoan ngoãn cúi mua thuốc và cắt kính xong, anh dẫn cô đi ăn chè đúng như lời đẹp trời nọ-Linh, em Ko uống thuốc hả? Sao lọ thuốc còn nguyên thế này??-Em có uống mà… -Còn dám nói dối??-Cốc đầu cô 1 cái, anh cầm lọ thuốc lắc nay tôi để thuốc vào hộp chia theo từng ngày, về tôi kiểm tra, em mà Ko uống là chết với hăm dọa,rồi lấy hộp đựng thuốc để vào đó mỗi ngăn 1 viên thuốc. -Đi học mang bình nước đi uống nghe Ko?-Dạ..-Mặt cô phụng phịu, thuốc này mùi ghê muốn chết, ai uống cho ngày đầu cô bịt mũi bịt mồm vào cố gắng uống, anh kiểm tra cũng khá hài lòng. Mấy hôm sau anh bận việc, Ko kiểm tra được , vả lại anh cũng tin cô sẽ Ko dám trái lời anh Ko kiểm tra, cô cũng chủ quan, thuốc cứ bỏ đấy, Ko uống viên nào, vứt luôn hộp thuốc trên bàn đó, anh vào phòng cô định dặn cô mai tối anh Ko ăn ở nhà.“Cạch”-Linh, mai tôi bận, em ăn tối ở nhà hay ăn ở ngoài. Nếu ăn ngoài tôi cho tiền..-Anh bước đến bằng nấu mì ăn cũng chăm chưa làm bài tập anh cho, Ko để ý anh đang đứng bên cạnh nhìn chằm chằm vào hộp em Ko uống thuốc hả?-Anh mở hộp thuốc, thấy còn nguyên, từ hôm anh kiểm tra thì vẫn công run sợ sợ, 2 ngón tay cô chọc chọc vào cuối cùng là chưa bao giờ để lời tôi vào đầu. Tôi mất niềm tin đã đặt vào em, thật đáng thất rồi anh để hộp thuốc lên bàn và bỏ về phòng. Cô bần thần ngồi đó, anh vừa nói mất niềm tin ở cô sao? Thất vọng về cô sao? Tại sao lần này anh Ko phạt cô…? Có phải anh chán ghét cô luôn rồi Ko? Chỉ là mấy viên thuốc thôii mà.. Cô buồn bã nghĩ…Anh bên phòng cứ đợi cô sang nhận tội, nhận phạt, thất vọng lại chồng thêm thất vọng. Anh chỉ định nói vậy rồi phạt cô vài thước rồi bỏ qua cho cô, lại cho cô ngủ ở phòng mình như mọi hôm.. Nhưng rút cục là tối nay anh lại ngủ 1 mình rồi.. Lại lo cô ngủ 1 mình sẽ sợ mà Ko ngủ nghĩ chắc anh chỉ nói vậy thôii, mai sẽ sang tạ tội với anh. Bây giờ đã muộn rồi, mai cô còn đi học, anh còn đi làm. Cô Ko nghĩ anh sẽ đợi cô sang… Cứ thế nằm xuống cố gắng kìm nén nỗi sợ mà hôm sau, cô dậy anh đã đi khỏi nhà, Ko để lại lời nhắn gì. Mọi khi anh vẫn để lại lời nhắn mà.. chắc anh bận quá quên mất..Thật ra do anh giận nên cố tình đó.. để cô sợ mà cuối cùng với vẫn với lo với nghĩ đó, cô ăn uống dọn dẹp xong rồi tự giác sang phòng anh quỳ , nhưng dầu gối tê rần, đỏ bầm rồi anh vẫn chưa về. Mãi lâu sau, anh mới về, thấy cô quỳ như vậy cũng hài lòng, ít ra cũng biết sai và hối lỗi. -Đứng lên, quỳ bao lâu rồi?-Vào phòng, sắn tay áo sơ mi lên 1 chút rồi ra chỗ cô. Cô phải bán vào tường, cố gắng lắm mới đứng dậy được, đứng dậy lại ngã xuống sàn. Anh thấy vậy rất đau lòng, chạy ra đỡ cô rồi dìu cô ra giường gối này, em quỳ bao lâu rồi hả?-Anh vì lo cho cô mà hơi lớn tiếng, làm cô hơi sợ, rụt rè lên lúc 7h30′..-2h30′ hả? Em đừng có hành bản thân vậy chứ??-ruột gan phèo phổi anh quặn thắt, sao lại quỳ lâu vậy? Cô Ko sót bản thân thì anh sót đó… Tay xoa xoa đầu gối cho cô, đỏ bầm hết cả anh lo cho mình cô hơi vui vui, quỳ như vật được anh xoa cho cũng được☺️-Em như thế này bố em mà biết được là chết tôi rồi…-Hơi thất vọng, hoá ra vì bố cô Ko phải vì cô sao? -Là em sai, em Ko nên bỏ uống lí nhí nhận qua tôi cứ đợi em sang nhận lỗi, tôi chỉ cần em sang nhận lỗi tối qua sẽ phạt em nhẹ rồi tha, nhưng để đến hôm nay thì chuyện Ko như vậy cười nhạt. Cô sợ rồi nha… phạt nhẹ của anh là gì chứ? Đánh cho cô bầm mông của anh là phạt nhẹ tay vốn Ko muốn cô nằm sấp, đầu gối đang đau, cứ để cô ngồi yên vậy được rồi. Lấy thước dẻo trong ngăn bàn, cái này anh được học sinh nữ tặng. Lần đó mượn học sinh cái thước kẻ để làm việc chút, cô học trò lại tặng anh luôn. Đẹp trai cũng tốt -Thầy.. cái này đánh đau..-Cô xoa xoa tay, thầm than liền xoè tay ra.“CHAT”-1 con lươn đỏ thẫm từ từ hiện ra, tay cô bỏng rát. Nước mắt cũng bắt đầu chảy.“CHAT”,”CHAT”,”CHAT”,”CHAT”Anh chuyển sang tay trái, tay phải của cô đã đỏ lắm rồi chỉ sợ đánh nữa sẽ tím mất. -5 thước nữa rồi thôii.. tay chỉ dám khóc, Ko dám xin tha. Anh phạt 5 thước mỗi tay là nhẹ rồi a~“CHAT”,”CHAT”,”CHAT”,”CHAT”,”CHAT”- vẫn vậy, đánh đều đều, mặt Ko cảm xúc, cách 1 lúc lại hạ xuống 1 thước. Tay cô cứ định rụt lại nhưng sợ anh giận thêm, lại giữ nguyên tay. Lần này anh đánh chậm quá.. 10 thước dài như cả thế kỉ vậy…-Nào.. xong rồi. Xoa tay cho em này… Tối cho em ngủ ở đây có chịu Ko??-Thấy cô khóc kinh quá, anh liền mở miệng dỗ dành. Cô nghe vậy gật gật đầu, lấy tay gạt nước mắt nhưng anh đã lau cho cô nước mắt. Dịu dàng xoa tay cho cô, còn thổi phù phù cho bớt lắm Ko??-Cô gật gật đầu-Đau lắm.. hic.. lần này thầy đánh đau..-Cô nước mắt ngắn nước mắt dài, nói Ko ra thuốc là cho sức khỏe của em, chứ Ko cho tôi, phạt em là mong em nhớ, tôi từ trước đến nay phạt em, mắng em là vì bản thân em. Làm vậy tôi chat nhận được cái gì, chỉ làm em thêm sợ tôi và mệt cho bản thân tôi. Em phải tự giác chứ, đến lúc em học đại học Ko có tôi bên cạnh thì em cũng vậy à??-Hic.. em xin lỗi..-Lần nào em cũng xin lỗi hết, đừng xin lỗi mà hành động đi. Xin lỗi thì xin lỗi bản thân em bị em hành hạ kìa.. Tôi nói vậy, em có nghe thì gật đầu, Ko nói gì. Anh cứ xoa tay cho cô..-Linh, viết 10 cái bản kiểm điểm cho tôi, viết xong học thuộc luôn. Trước khi học đưa tôi kiểm tra, học thuộc cho nhớ. Em Ko trả được bài là tôi phạt than , cái gì cũng phải trả bài hết vậy….. Anh đúng là ác quỷ trong truyền thuyết mà..Tối đó, anh cho cô ngủ ở giường anh thật. Anh đã sớm quen ngủ với cô, cô thì quen ngủ có anh, Ko có anh thì khó ngủ ghê à.. Lần này anh còn đặc biệt vòng tay ôm cô cho cô ngủ ngon. Anh biết hôm qua Ko có anh cô ngủ Ko được, mắt có vầng thâm. Đền bù cho cô vậy….________________________Nút sao hỏng rồi á.. bấm thử thôii..Viết xong từ 2136 ngày 25/5. Đợi lượt đọc thêm xíu rồi ém hàng rồi.. post đâyy Skip to contentGiới thiệu Ebook Tác giả phlien04 Thể loại Ngôn Tình, Truyện Teen Nguồn Trạng thái Tới chương 48 Chương cuối Chương 42Giới thiệu truyệnThể loại HUẤN VĂNNam chính Nguyễn Hoàng Sơn là người thuộc tuýp trong nóng ngoài lạnh. Đối với những người thân quen thì thực sự vui vẻ gần gũi, còn đối với người ngoài thì vô cùng lạnh lùng ít chính Phạm Thùy Linh là một cô gái tuy có chút bướng bỉnh nhưng rất dễ thường. Là người sống tình cảm, học lực trung bình, nhà cũng có điều kiện gia giáo…Download Ebook Yêu Thầy… Có Được Không??? – phlien04 Tới chương 48Ebook Yêu Thầy… Có Được Không??? – phlien04 – Tới chương 48 Epub – Tới chương 48Ebook Yêu Thầy… Có Được Không??? – phlien04 – Tới chương 48 Prc/Mobi – Tới chương 48Ebook Yêu Thầy… Có Được Không??? – phlien04 – Tới chương 48 Pdf – Tới chương 48 -Thầy, lâu ngày Ko gặp lại Linh. Cho Linh ở lại nhà em hết tuần này thầy nhé -Anh dẫn cô đi chơi về, kéo thẳng cô vào nhà mà gặp bố cô-Ừm. Mà.. vậy làm phiền đến em Ko Sơn?-Ko có đâu ạ. Công việc bận 1 tí nhưng em sẽ cố gắng về con nộp hồ sơ xin việc mai phỏng vấn đúng Ko?-Dạ đúng. Bố.. mai bố chở con đi..-Ko được rồi, mai bố có cuộc họp quan trọng lắm. Con đi taxi tạm đi..-Vậy cũng được...-Vậy chúng em đi, cho em gửi lời chào Bye papa..-Cô vẫy vẫy tay, vui vẻ cười rồi đi theo anh về nhà. Ông bố ngồi đó có cảm giác cô đơn nặng, con cái học trò cưng kéo nhau đi hết, vợ thì đi chơi, còn mỗi ông ở nhà đọc báo. Ai cũng có đôi có cặp rồi..😏-Linh, em thích hôm nay hay ngày mai?-Hả???-Tội lớn vậy.. Ko phạt Ko được...-Thầyy...anh.. em xin lỗi bao nhiêu lần rồi...-Xin lỗi là việc của xin lỗi. Phạt lại là chuyện khác, em dám bỏ tôi đi biền biệt như vậy..-Anh khoanh tay, chính là tỏ vẻ giận dỗi nha~"Chụt"-Hôn nhẹ vào má anh 1 xin lỗi mà... anh... yêu..-Biết nịnh ghê..-Anh kéo kéo má trắng trắng của em còn phải đi phỏng vấn, rời sang hôm khác. Phỏng vấn tốt vào nhé, nếu Ko được có gì vào công ti tôi làm cũng được. Miễn là em có thực công người ta nói em đi cửa sau...-Cô trề môi-Công việc là công việc, công tư phân minh, sai là phạt. Dù em có là trời, với tính tình hậu đậu này thì đuổi việc chỉ là vấn đề thời gian...-Anh xoa xoa cằm, ngẫm nghĩ, cô là Ko hề hợp với thương trường bề Ai thèm vào cái công ti của anh, công ti này nghe nói sếp tổng rất vui vẻ, ai cũng quý, nhưng nhiều lúc cũng rất nghiêm khắc..-Ừ. Dù sao thì chúc em phỏng vấn tốt, với tấm bằng xuất sắc thì Ko có gì đáng ngại nhưng mà.. ngoại ngữ của em, lập tức học tiếng Anh anh biết hay vậy???-Em nghĩ tôi là ai? Tôi muốn điều tra thì em thoát được sao? Chẳng qua lúc em ở Hàn tôi Ko muốn điều tra em..anh nói dối cũng nên có nghệ thuật đi, Ko phải do anh Ko tìm được sao? Làm gì có lực lượng bên Hàn?😒😒-Xấu đấm vào ngực anh-Được rồi, đi ngủ nào. Mai thức dậy sớm rồi đi phỏng vấn, mai tôi bận lắm, em tự về giờ cho em tham quan công ti anh Bao giờ rảnh đã.. Ngủ ngủ-Vỗ vỗ đầu cô, nhắc nhở cô đi lên giườngLâu lắm Ko được nằm lên chiếc giường này, lâu lắm Ko được ôm anh ngủ, lâu lắm Ko được anh xoa lưng...-Ngủ đi, còn nằm đó nghĩ ngốc cái gì đó?-Em sợ.. Nghe nói công ti đó có nhiều nhân viên rất ưu tú..-Ko sao, cứ tự tin là được rồi. Tôi đã dạy dỗ em mà em còn Ko vào được thì nói làm gì?-Thầy.. anh ngủ ngon..-Nghe lời động viên của anh cô cũng yên tâm phần nào, mai phải làm tốt để Ko làm mất mặt anh-Ngủ nào? Trúng tuyển rồi chứ gì??-Anh vừa về nhà, đã thấy cô hớn ha hớn hở ngồi cười ngốc 1 mình,Cốc nhẹ vào đầu cô 1 cái-Hihi... Trúng tuyển rồi, trời ơi.. Tổng giám đốc đẹp trai ấm áp, cười tỏa nắng.. hihi☺️-Em có tin tôi lập tức giao em cho tên tổng giám đốc số rồi bỏ em ở đây Ko?-Thôii mà.. yêu anh nhất. Em chỉ thích ngắm thôii chứ tuyệt đối Ko động điều đó. Công ti gì??-Ừm.. công ti E..-À... Được rồi, tôi sẽ trực tiếp gửi gắm em tới tổng giám may mắn đi, tổng giám đốc đó là người anh quen được trên thương trường, khá đáng tin, coi như cô vào đó là tạm Ko cần đâu.. Người ta sẽ nghĩ em thế nọ thế kia..-Em là bạn gái tôi, nghĩ thế nào là việc của người ta, sao phải quan tâm chứ?-A lô.."Sơn hả? Gọi tôi có chuyện gì Ko?"-Tôi muốn nhờ vả anh 1 chút.."Nói đi"-Thư kí mới của anh, là bạn gái tôi, mong anh để ý giúp. Cô ấy có hơi hậu đậu, có vấn đề gì cứ liên lạc với tôi là được-Tên tổng giám đốc kia có chút ngỡ ngàng, tổng tài mặt than trong truyền thuyết cũng có người yêu sao? Thật bất ngờ!"A... cô...Linh phải Ko? Rất dễ thương, học lực cũng tốt. Ko có gì đáng ngại, được rồi, tôi sẽ đặc biệt giúp đỡ"-Phiền anh giữ kín việc này cho"Được, được, có gì hôm nào chúng ta cùng đi ăn 1 bữa"-Được. Cảm ơn Sơnn.. anh bị điên rồi sao? Em tự chứng minh với họ bằng thực lực của em được mà..-Thầm rủa anh, rủa anh đến chết thì thôii..-Em có thực lực sao?-khoé miệng anh nhếch lên, xoa xoa đầu cô-Ko sao đâu, tên giám đốc đó sẽ chiếu cố em. Hắn "hiền" lắm, cứ cẩn thận Ko có lương mà dùng. Nói vậy chứ, hắn kĩ tính lắm, làm ăn cho đàng hoàng. Làm thư kia Ko dễ đâu..-Em biết rồi..-Ừ. Bây giờ đi làm 1 bữa ăn mừng chứ? Gọi cả bố mẹ em nữa...-Ừm. Xong cho em ở nhà anh tiếp nhé? Di cư sang đây Thế thì tốt. Chúng ta sẽ cùng bồi dưỡng tiếng Anh, được thì học thêm 1 thứ tiếng ngoại ngữ nữa..-Thôiii... tiếng Anh thôii là đủ rồi, em biết tiếng Hàn nha~-Lại nghĩ đến cảnh ngồi học cùng anh, là thập phần đau khổ..-Sao lại sợ như vậy?-Anh ngồi xuống cảnh cô vuốt vuốt tóc-Anh ác thấy mồ, ai muốn học cùng anh chứ?-Được rồi, Ko học thì thôii. Đi ăn...Một buổi tối trời quang mây tạnh-Linh, vào đây tôi bảo..-Gì ạ???-Cô chạy vào phòng anh, đang xem phim hay mà...-Ko nhớ gì hả??-Nhớ gì??-Chuyện em ngu ngốc nói lời chia tay rồi chạy sang Hàn 4 năm tính sao đây??-Xì. Em đã xin lỗi hơn nghìn lần rồi...-Đã phạt chưa?-Chưa.. nhưng mà, tha cho em điiiii-Ko có tha lôi đi đâu hết, ko nhanh lên là khỏi ác ma, yêu nghiệt...-Lầm bầm lầm bầm lầm bầm lầm bầm-Bao nhiêu đây??

yêu thầy có được không